Tỷ lệ lạm phát cao ở Argentina đã dẫn đến tình trạng nghèo đói gia tăng, buộc nhiều người phải sống trên đường phố hoặc tìm nơi trú ẩn ở những nơi công cộng như Sân bay Quốc tế Jorge Newbery. Theo cơ quan thống kê quốc gia của Argentina, INDEC, tỷ lệ nghèo lên tới 39,2% trong nửa cuối năm 2022, tăng 3 điểm phần trăm so với nửa đầu năm. Trong số trẻ em dưới 15 tuổi, tỷ lệ nghèo tăng hơn 3 điểm phần trăm lên 54,2%.
Sân bay, thường được gọi là Aeroparque, trên thực tế đã trở thành nơi trú ẩn cho người vô gia cư vào ban đêm, với khoảng 100 người ngủ hàng ngày bên trong. Nhiều người trong số họ đã buộc phải sống ở sân bay trong nhiều năm do tình hình kinh tế của đất nước. Khi hành khách và nhân viên bắt đầu đến vào sáng sớm, hàng chục người vẫn đang ngủ, một số trên ghế và những người khác trên sàn nhà. Một số có chăn, nhưng nhiều người ngủ ngay trên sàn, với ít vật dụng cá nhân của họ ở gần đó.
Argentina: Sân bay trở thành chỗ ở cho người vô gia cư
Ángel Gómez, người đã sống ở sân bay được hai năm, cho biết số người tham gia cùng anh đã tăng vọt sau đại dịch. Ông nói: "Sau đại dịch, có quá nhiều người phải tới đây. Một số người ngủ và nấu ăn tại chỗ, trong khi những người khác lang thang quanh sân bay để xin tiền lẻ của hành khách, một số thì ngồi trên ghế tán gẫu với khách du lịch.
Tình hình này phản ánh rõ nét tình trạng nghèo đói gia tăng ở một quốc gia có tỷ lệ lạm phát cao nhất thế giới. Nó đang khiến nhiều người gặp khó khăn trong việc kiếm sống. "Nếu tôi trả tiền thuê nhà, tôi sẽ không có gì để ăn. Và nếu tôi trả tiền thức ăn, tôi sẽ ở ngoài đường", Roxana Silva, người đã sống ở sân bay với chồng được hai năm, nói. Silva nhận được khoản trợ cấp chính phủ khoảng 45.000 peso, tương đương khoảng 213 USD. "Tôi không đủ tiền để sống", Silva than thở. Vợ chồng chị thay nhau ngủ nên luôn có người trông coi tài sản.
Lạm phát cao đặc biệt rõ rệt đối với các mặt hàng thực phẩm cơ bản, ảnh hưởng nặng nề nhất đến người nghèo. Theo Laura Cardoso, người đã sống ở sân bay được một năm, "Có thêm nhiều người đến đây để ở. Sân bay giờ chật cứng người". Mirta Lanuara, một người mới đến, chọn sân bay vì nó sạch sẽ. Teresa Malbernat, 68 tuổi, đã sống ở sân bay được hai tháng và nói rằng ở đây an toàn hơn chỗ khác. Bà từng bị cướp 2 lần khi ngủ ở đường phố.
Công ty điều hành sân bay, AA2000, nói rằng, họ thiếu sự phối hợp của cơ quan chứng năng và không có thẩm quyền đuổi những người này. Đồng thời công ty cho biết họ có nghĩa vụ đảm bảo không phân biệt đối xử trong việc sử dụng sân bay. Số lượng người vô gia cư sống trong sân bay tăng nhanh đã khiến một số người di cư sang các nước khác, nơi họ hy vọng tìm được cơ hội tốt hơn. "Tôi đến đó vì tình hình ở đây khó khăn," Elizabet Barraza, 58 tuổi cho biết người đang chọn di cư sang Pháp, nơi một trong những cô con gái của bà đã sống được 5 năm. "Lương của tôi không đủ để thuê nhà. Ngay cả khi họ tăng lương, lạm phát quá cao, vì vậy đôi khi không đủ để thuê và sống sót. Tôi không muốn quay lại", bà nói.
Tình hình tại sân bay nêu bật sự cần thiết phải hành động khẩn cấp để giải quyết tỷ lệ nghèo đói và lạm phát ở Argentina. Vào tháng 9/ 2021, chính phủ đã công bố một loạt biện pháp nhằm thúc đẩy nền kinh tế, bao gồm cắt giảm thuế cho các doanh nghiệp vừa và nhỏ và tăng chi tiêu xã hội. Tuy nhiên, vẫn còn phải xem liệu các biện pháp này có tác động đáng kể đến cuộc sống của những người sống trong cảnh nghèo đói hay không.
Trong khi đó, những người sống trong sân bay tiếp tục vật lộn để kiếm sống qua ngày. Một số đã tìm được việc làm tại sân bay hoặc trong các doanh nghiệp gần đó, nhưng nhiều người vẫn thất nghiệp và sống dựa vào lòng tốt của những người lạ.
Như Ángel Gómez đã nói, "Ở đây chúng tôi giống như một gia đình. Chúng tôi giúp đỡ lẫn nhau. Nhưng chúng tôi không muốn ở đây mãi mãi. Chúng tôi muốn có một cuộc sống tốt đẹp hơn'>
https://diendandulich1-vn.blogspot.com/2023/04/argentina-san-bay-tro-thanh-cho-o-cho.html
0 nhận xét:
Post a Comment